Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2013

NGÀY 20 NÓI CHUYỆN NGÀY 15

      Trước hết BÍ ĐAO em xin chúc mừng hai cụ Tú Riềng và 3B Đã vượt qua mưa bảo và hạ cánh an toàn Miền Bắc-Nghe tin bảo dử và lủ quét, Bí em chỉ sợ...Nhưng nhiệt tình nhất  phải nói đến cụ NL theo dỏi sát chuyến tàu của cụ Tú Riềng Và vui nhất là khi thấy ảnh cụ TÚ trên Blog lại còn tham gia thăm 2 chị ốm , thì yên tâm rồi....
        Lại nói chuyện ngày 15- 2 cụ QL ngao du Sài thành -được chủ của biệt khu BR thân mời nên một cuộc hội ngộ đầy tính QL đã diễn ra- Cụ DK nhà em lại có dịp CHÉM GIÓ (nói theo cách của cụ Tú Riềng). mỗi lần gặp gở QL là anh DK vui đến là vậy!,Mấy con lươn đồng được em cho thành súp-lươn bắt ngay cánh đồng phía trước khu BR và phía sau chung cư Cửu long. chắc đây là vài con lươn cuối cùng của cánh đồng này vì Khi con đường Phạm văn Đồng ( vừa thông xe giai đoạn 1) hoàn thành thì có lẻ cánh đồng này không còn vì có quy hoạch mới....Nhưng em cứ tranh thủ.. Chỉ có món lươn cuộn lá lốt thì em làm sai rồi-chắc là phải tầm sư phụ Huyền -Đồng dạy cho. cách nấu của Người Bắc.Không biết em còn thiếu xót gì xin chỉ giáo thêm để em lần sau rút kinh nghiệm,em cũng chưa học được cách giới thiệu hình ảnh lên Blog nên hẹn khi nao sẽ đưa them tin -có  cả hình cho mọi người THƯỞNG LÃM.

Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2013

NƯỚC MẮT

  Lòng đau xót khi biết tin Đại tướng Võ nguyên Giáp qua đời,dù biết lâu rồi ô phải điều trị tại viện quân y 108-Nhưng còn đó một nhân chứng sống cho lịch sử -Nay thì không  thể nữa rồi...!..!Tôi-Một người không họ hàng thân thích với ô,cũng chưa từng gặp ô mà chỉ qua lời kể từ những người thân-qua truyền hình và báo chí...nên tôi như phần nào hiểu về ô...Và Bất chợt giọt nước mắt lăn dài..tôi biết mình đang khóc.. không phải chỉ cho riêng tôi...mà vì nhiều lẻ.
       Papa tôi là người từng tham gia trận Điện biên phủ nổi tiếng ..nhưng là phía quân đội Pháp-Ông cũng đã góp phần xây công sự cho Pháp trong chiến dịch này..Dù ông không bị bắt nhưng bị rượt đuổi sang tận biên giới TQ và một con mắt vĩnh viễn bỏ lại  chiến trường năm đó..những lời kể của Papa về QĐVN và nhất là về tướng Giáp với vẻ đầy kính nể và những năm sau này khi..Ô Giáp CẦM QUẦN CHỊ EM thì tính cách của ông Giáp rất không bình thường-mà là phi thường- những kẻ trù dập ô,coi thường nhân tài như ô đã bị xem nhẹ. Ô Giáp đã thắng họ -thắng sự nghiệt ngã của số phận. Chuyện của Ô Giáp là chuyện về một người anh hùng-dù ở cương vị nào cũng lo cho dân cho nước-dù BỌN ÁC ghanh tỵ trù dập. Sau này khi đi làm việc và khi tiếp xúc với nhiều người nước ngoài Tôi cũng nghe được suy nghỉ của một số  người- Họ đánh giá sự lãng đạo của Đảng và nhà nước ta....Tôi không muốn bàn đến chính trị và cũng không cho họ có cơ hội xuyên tạt...
       Đại tướng ra đi là một mất mát to lớn cho người dân VN-Có một Ô người Pháp nói với tôi rằng:
                 -Bà phải hảnh diện vì là người VN-Một dân tộc nhỏ mà thắng cả hai cường quốc mạnh nhất Pháp-Mỹ..và nước bà có Tướng Giáp người cầm quân rất giỏi-Thế giới này người như Ô ấy chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi...
       Thật vậy -tôi rất hảnh diện-ít nhất là lúc đó-và nay lại càng đau xót hơn khi vị tướng tài ba của dân tộc ra đi về cỏi vỉnh hằng-Xin nghiêng mình kính cẩn tiển đưa Ô.
       Tôi đã khóc-khóc cho cuộc đời oanh liệt của Đại tướng về cuối đời phải chứng kiến thành quả của một thế hệ cha anh- Sâu mọt nhiều quá Đại tướng ơi.!Có lẻ Ô là người sau cùng cho một thế hệ VÌ DÂN VÌ NƯỚCvô tư cho lý tưởng của mình. Sau ô còn ai không? Còn ai không!.
       Khóc cho cái tượng đài chiến thắng ĐBP đã rổng ruột...Vì lẻ gì...chỉ vì ăn bớt nguyên liệu...còn những người thu trận thì ..Phì cười.. Và tôi tự hỏi:Giá như có Bao Công thật thì CẪU ĐẦU TRẢM sẻ nhiều việc làm  đây..V..V.
       Hàng đoàn người lần lượt đến viếng Đại tướng trong mấy ngày qua là cả một tấm lòng của cho một người vì dân vì nước.Xin Đại tướng yên nghỉ- Người Dân VN tự hào về Ô-Đất nước VN này ghi ơn Ô và Tôi cũng xót thương Ô.
                                                                      Bí Đao tự sự.

Thứ Ba, 1 tháng 10, 2013

CÂU CHUYỆN SỐ 3

     Lại thêm một sự trùng hợp, nhưng lần này không do Thầy Bói nói gì cả mà ngẩu nhiên đến và gây không it ngạc nhiên cho vợ chồng tôi.
     Số là con gái Anh DK lấy chồng đã vài  năm rồi mà vẫn chưa có cháu, Khi chúng tôi về sống ở BR thì thỉnh thoảng vợ chồng cô con gái đến thăm và dùng cơm với Bố. Dù vẫn chưa quen được sự có mặt của tôi nhưng sự tôn trọng vẫn thể hiện trong cách cư xử. Khi con gái về thì tôi thỉnh thoảng nghe tiếng DK thở dài
           - Sao vậy? Tôi hỏi,
           - Không hiểu sao tới giờ mà nó vẫn chưa có con?
           _ Lo gì, sắp có thôi, em chỉ sợ khi đó nó bận không có thời gian thăm Bố thôi!.
    Sau đó khoảng tháng thì nghe tin vui của con gái- Bố sắp có cháu Ngoại rồi đó ...Anh DK rất mừng....Còn Tôi thì tiếp tục cầu nguyện -Xin cùng Bố Mẹ Anh DK và Cửu huyền Thất Tổ nhà Anh che chở cho nó....Thấm thoát đã gần đến ngày sinh.Bác sỉ dự sinh vào giửa tháng Tám, Nhưng con gái sinh vào những ngày đầu tháng bảy Có nghĩa là sinh non tháng Và....Trùng vào GIỜ- NGÀY -THÁNG với tôi. Đó là ngày sinh nhật của tôi Và Đúng 40 năm cách nhau.Giờ nó khỏe mạnh và hơn 5 tuổi.  Giờ mổi lần sinh nhật nó thì Mẹ nó lại có cả quà cho Bà trẻ và tất nhiên là được Ông ngoại tổ chức chung luôn vui thêm. Xin cám ơn Trời cho Tôi thêm một cơ hội thắt chặt tình thâm.
    Sau đó Khi con Dâu Anh DK mang bầu, Tôi Đã chắc là cháu Trai- Tôi nói ngay với Anh DK-Là cháu trai nha- Vì tôi tin-với niềm tin mảnh liệt vào Tổ Tiên Nhà Anh DK, Và Tôi cũng tin rằng họ nghe thấy lời tôi cầu nguyện. Lúc đầu Anh K nói tôi bịa và....Cháu Trai ra đời  -ngày dự sinh cũng trùng với ngày sinh của tôi ..cuối cùng thì lệch đi 3 ngày..
      Thế là hàng năm sẽ có tiệc sinh nhật cho ....3 người....Và Ông Nội-Ông Ngoại-Chồng tôi có tiệc 3 trong một .