Thứ Ba, 31 tháng 12, 2013

ĐẦU XUÂN

 Bí thuở còn học phổ thông ,có thói quen sưu tầm thơ-nên có nhiều bài thơ mà dù lạc mất tập thơ nhưng  Bí em vẫn còn nhớ - nhưng vẫn không biết tên tác giả của bài thơ ĐẦU XUÂN, sợ tuổi tác ngày một già cổi hay quên nên xin ghi lại-Để thỉnh thoảng đọc cho khuây khỏa.
  
        ĐẦU XUÂN

  Bán cho tôi bông hồng đi cô bé,
  Hoa nào tươi còn búp nụ mịn màng.
  Tôi ngước lên - Xin ông chờ tôi lựa,
  Một bông hồng vừa ý nghĩa vừa sang.
     
        Khách mỉn cười- Cô thật tài quảng cáo,
        Vậy Bông Hồng mang ý nghĩa sao cô?.
        Tôi bối rối- Hình như người ta nói,
        Là tượng trưng tình nồng thắm vô bờ.

  Cám ơn cô -Giá bao nhiêu ấy nhỉ?
  Tôi lắc đầu- Xin biếu không Ông ,
   Một đóa hoa không bao nhiêu ông ạ,
   Rất mong Ông làm người đẹp vừa lòng.
       
       Đôi mắt khách bổng dưng dịu xuống
       Cô bé lầm tôi chưa có người yêu,
       Thằng bạn thân tuần qua vào nghĩa địa,
       Một Bông hồng cho nó đở quạnh hiu.!

  Nhưng cô phải lấy tiền tôi đi chứ,
  Hoa cho không về Mẹ mắng làm sao?
  Tôi cuối mặt -Xin gửi người xấu số,
  Chuyện của Ông làm tôi bổng nghẹn ngào.
 
     Khách quay đi áo hoa rừng đã bạc.
     Dáng cao gầy khác hẳn bóng chiều nghiêng,
     Tôi bất chợt đưa tay làm dấu Thánh,
     Lạy Chúa xin giử gìn người ấy Bình yên.

Trời đầu xuân còn vươn sắc lạnh,
Nắng vàng mơ má con gái thêm hồng.
Tôi bâng khuâng nhớ đến người khách lạ.
Mình nhớ người-Người có nhớ mình không!
   
         Chiều 29 phố phường vui tấp nập,
         Người ta vui từng cặp đẹp bên nhau,
         Mắt tôi lạc rồi - ..Bổng dưng bừng sáng,
         Phải không Anh-Người khách lạ hôm nào?

 Tim đập mạnh qua làn lụa mỏng,
 Khách đến gần lời nói bổng reo vui-
 Sao Cô Bé -hang hôm nay đắt chứ?
 Còn nhớ Tôi hay cô đã quên rồi?
 Hành quân vừa xong tôi về hậu cứ,
 Ghé sang đây xin cô một bông hồng,
 Và mong cô cho tôi xin lời chúc,
 Rất mong ông làm người đẹp vừa lòng.

           Tôi cuối xuống nghe tim mình thắt lại.
           Gượng tìm hoa rồi trao tận tay người,
           Đôi mắt khách bổng dung dịu xuống,
           Đầy đăn chiêu và nghiêm lại nụ cười.
  Xin lổi cô -Nếu lời Tôi đường đột,
  Chứ thật tình tôi không thể nào quên,
  Người con Gái trong một lần gặp gở,
  Nhớ thật nhiều-dù chưa biết được tên.
 
          Một bông hồng như hôm nào cô nói,
         LÀ TƯỢNG TRƯNG TÌNH NỒNG THẮM VÔ BỜ.
       
             Tôi buâng khuâng nhận hoa hồng người tang,
              Sự thật rồi mà cứ ngở là mơ !.!.!
 

Thứ Bảy, 28 tháng 12, 2013

XIN TIỄN ĐƯA NĂM CỦ- BÍ ĐAO TÙY BÚT

      Các tờ lịch đã được chuẩn bị- Một năm Quý Tỵ đầy ấp sự kiện sắp hết,giờ  thì năm Giáp Ngọ đang ghấp ghé ở ngưỡng cửa. Nhiều buồn vui lẫn lộn- Nhưng trước hết  BÍ ĐAO em xin gửi đến tất cả các anh -các chị QL -MỘT NĂM  MỚI AN KHANG THỊNH VƯỢNG-SỨC KHỎE ỔN ĐỊNH.
       Không biết ông TÁO năm nay phải báo cáo với  NGỌC HOÀNG như thế nào đây! Nói đúng tình hình thì bị CHỤP MỦ, còn  nói như BÁO CÁO định kì thì là sai sự thật. Các Táo Quân nhà THAM QUAN thì hay rồi-được ăn no đủ rồi có NÓI TỐT cho Chủ hay không nữa! Tất cả các băn khoăn đó BÍ ĐAO Thấu đáo- và....chỉ biết gát lại-Tâm quyết cũng tạm gát lại-KHÔNG BÌNH CHÍNH TRỊ-vì sợ bị chụp mủ.KHÔNG ĐỌC TIN- ĐỂ RỒI TỨC vì không đúng sự thật mà mình thấy hàng ngày. Thôi thì tạm vui với,,,GÀ ,NGAN, NGỖNG và vườn rau cho qua ngày, và quan trọng nhất là chăm sóc Đức ông chồng QL Duy Khắc.
       Mổi buổi sáng- tiếng gà gáy,tiếng ngỗng kêu làm Bí tỉnh giấc, Không cần phải tập thể dục- Bí vẫn có thể làm giản gân cốt. Nhưng thật là vui khi thấy vườn rau ngày một xanh tốt, mấy con ngan con ngày một lớn trông thấy thì các mệt nhọc điều tan biến, Ngày hết Tết đến, Bí xin góp một mẫu chuyện nhỏ - Chỉ mong khi đọc nó ,mọi người có thêm niềm vui.:
       
             Biệt khu BR buổi sáng sớm Bí bước ra phía sau nhà ,thấy anh gà trống cồ vướn cổ nhìn ra vách lưới nhìn con chó con đang cố nhìn vào chuồng xem gà..con Gà mái  đang dẫn mấy con gà con nhìn ra chổ con chó kêu lên
                    -Đồ..Đồ..Chó-- Đồ..Đồ ..chó.
             Con Gà trống đang cố ve vãn một chị Gà mái nọ-Chị gà mái này liền bực mình kêu lên
                   -Đồ.. cà chớn,...Đồ.. cà chớn.
             Anh Gà trống bị QUÊ ĐỘ liền chửa then
                   -Rồi có làm sao...khống!
             Mấy chú ngan con thấy thế lắc đầu kêu lên,
                   -Khiếp,..Khiếp
             Con chó con nghỉ ..Sắp sửa được coi một màng GÂY GO giữa hai anh chị gà lien cố chường lên,..
                  -Đâu,  đâu
            
     Hai chú ngỗng thấy cái con chó con nhiều chuyện này hay nhòm ngó chuyện nhà Gia cầm cũng bực mình la lên,
              -Ra, Ra.
      Chỉ có mấy cây cải xanh là mỉn cười đung đưa ngẩng đầu chào anh Bình minh buổi sớm.Để thưởng cho sự dịu dàng của mấy luống cải-Bí lien thưởng cho nó hai thùng nước-Thế là tha hồ mát nhé...

Thứ Bảy, 14 tháng 12, 2013

ĐÔNG VỀ NHỚ LƯ SƠN

   Xa LƯ SƠN ĐÃ 60 NĂM, sau kỉ niệm 50 năm thành lập trường LS _QL Chúng tôi tổ chức chuyến đi LS _QL .Trường LS ngôi nhà chính đã thành khách sạn. Chúng tôi có ngủ trong khách sạn đó một đêm ,khách sạn vắng ,rất hiu quạnh.

Tôi đến LƯ SƠN giữa mùa thu
Chiều về gió lạnh , sớm sương mù
Đồi núi dăng dăng,nhà thưa thớt
Rừng thông gió gọi ,sáo vi vu
Đông về ,sáng dậy trời trắng xóa
Bọn trẻ hò reo , tuyết mịt mù !

Năm mươi năm sau tôi trở lại
Đường núi cheo leo , nắng lung linh
Đến với trường xưa ,lòng thắt lại
Khách sạn đìu hiu đứng một mình
Bọn trẻ xa rồi ,xa mãi mãi
Bóng đổ sân quen cây lặng thinh.